WHAT'S NEW?
Loading...

Một ngôi nhà nhỏ



Hôm nay mình xin giới thiệu với các bạn một ngôi nhà nhỏ có đầy đủ các không gian chức năng như nhà bếp, hệ thống ống nước, mái và sàn.

Tuy nhiên vì kích thước tổng thể nhỏ nên giá thành để hoàn thiện 
ngôi nhà thấp so với khi xây dựng một ngôi nhà bình thường.

Đây là một thiết kế bởi Diego Revollo một luật sư trẻ.


Thiết kế dựa trên một phong cách nam tính phi truyền thống, nơi mà màu sắc đậm tinh vi đáp ứng thoải mái tinh tế sang trọng. Chiếm 100 mét vuông.


Không gian sống ở tầng dưới được cấu tạo của một không gian sống tràn ngập ánh sáng từ một bức tường kính và nhà bếp và không gian ăn uống hợp lý.


Một cầu thang dẫn đến tầng lửng nơi không gian của phòng ngủ, phòng tắm và tủ quần áo.















Dở khóc dở cười: trình độ thi công


Do thiết kế và thi công

Việc thi công khác thiết kế là điều người thiết kế – kiến trúc sư không hề muốn. Vì điều đó vừa làm sai lệch, méo mó tác phẩm của tác giả; vừa gây phiền hà mất thời gian phải liên đới giải quyết. Nhưng một cách khách quan phải thừa nhận rằng chuyện thiết kế bị thay đổi do chính lỗi của thiết kế cũng là… bình thường. Việc chưa nắm rõ đầu bài và yêu cầu của khách hàng, việc tính toán sai khi thiết kế kỹ thuật, hoặc thiếu kiểm soát chặt chẽ khi người chủ trì giao cho hoạ viên khai triển… đều có thể cho xuất xưởng bản vẽ thiết kế sai, lỗi… bắt buộc phải chỉnh sửa khi thi công. Những sự cố như thế này có thể do kiến trúc sư non tay, trình độ kém, thiếu kinh nghiệm; nhưng cũng có thể do quy trình quản lý thiết kế – triển khai bản vẽ (ở các văn phòng, công ty tư vấn thiết kế) chất lượng chưa cao. Những lỗi thiết kế đương nhiên kiến trúc sư phải chịu trách nhiệm và phải giải quyết, ở cả góc độ đạo đức nghề nghiệp và pháp lý được quy định trong nội dung giám sát tác giả. Điều làm nhiều kiến trúc sư hơi buồn, như đã nói ở phần đầu; là tình trạng khi tự ý thay đổi thì không hỏi gì kiến trúc sư, đến khi có sự cố thì đòi kiến trúc sư giải quyết (giùm!); và khi kiến trúc sư gặp lỗi thiết kế thì “hành” kiến trúc sư quá mức.

Đôi khi, không phải do thiết kế bị lỗi, mà vẫn có sự thay đổi. Ấy là khi kiến trúc sư tìm được một phương án hay hơn, giải pháp hợp lý hơn thiết kế đang có. Nếu như chủ nhà đồng thuận (thường là như vậy) thì chuyện điều chỉnh thiết kế khi thi công sẽ không gặp trở ngại nhiều.

Sau thiết kế là chuyện thi công. Chuyện này là chuyện dài, khá là khó chịu nhưng cũng thú vị. Với thực trạng xây dựng nhà ở dân dụng hiện nay, trình độ quản lý thi công còn hạn chế do cả phương thức và nhân lực; thì việc thi công sai lệch bản vẽ thường làm các kiến trúc sư phát khùng, bởi nhiều khi sai rất vô lý và ngớ ngẩn. Hậu quả có thể nhẹ, dễ xử lý, hoặc có thể trầm trọng mà việc xử lý khó khăn tốn kém. Trong trường hợp sau, chủ nhà hay xót của nên tặc lưỡi chấp nhận, tức là không chỉnh sửa theo đúng thiết kế. Các công ty xây dựng ở mảng nhà ở nhỏ không nhiều, chủ nhà cũng ít khi thực hiện theo phương thức lựa chọn nhà thầu chuyên nghiệp (do chi phí cao) mà hay thuê những đội thợ xây dựng tự do. Nhiều anh chủ thầu tay ngang không đọc nổi bản vẽ, chỉ huy thợ thi công theo thói quen, cộng với sự “sáng tạo” hồn nhiên đã làm thực tế công trình xa rời bản vẽ thiết kế. Trình độ hạn chế, tư duy làm việc cũ cùng với sự vô trách nhiệm nhiều khi cho hậu quả nặng nề. Có anh cai làm sai cả cái sàn bêtông, gãi đầu hồn nhiên rằng: tại xem… nhầm bản vẽ tầng dưới. Có anh thợ điện đi thiếu dây đèn thang, thành ra chỉ bật/tắt được một phía; cũng cười: tại… quên. Thật hết biết!

Ở bản vẽ cửa này, người thiết kế đã vẽ tách lớp để thể hiện một lớp xương kết cấu (thép), một lớp vật liệu che phủ (tôn). Lớp tôn phía trước được thể hiện bằng đường cong tự do (không có kích thước, bán kính). Tuy nhiên người thi công do không biết nguyên tắc thể hiện bản vẽ này đã nhầm tưởng ý đồ tạo hình và thực hiện đúng hình dáng đường cong với những kích thước nội suy.

Có kiến trúc sư mệt mỏi nói rằng: Vẽ một bản vẽ kỹ thuật sơ sài thì không đành (vì lương tâm nghề nghiệp), và sản phẩm không kỹ thì cũng khó làm khách hàng tươi cười khi thanh toán. Nhưng bản vẽ chỉ được sử dụng 30 – 40%, phần còn lại không được sử dụng. Hầu hết các quy định, chỉ dẫn thi công, chỉ định vật tư, các chi tiết phóng to… chỉ để… làm bản vẽ thêm đẹp. Đó là sự thật! Có thể gặp rất nhiều các chỉ dẫn trong các bản vẽ thiết kế kỹ thuật không được thực hiện (mà có phần khá nguy hiểm là làm xong không biết). Ví dụ như: “Thực hiện chống thấm sàn và chân tường vệ sinh trước khi ốp lát”, “bậc thang xây gạch đặc”, “chờ thép từ dầm cho lanh tô cửa sổ”… Những yêu cầu kỹ thuật đó nhà thầu thi công có khi không thèm đọc, hoặc đọc mà không thèm làm, vì cho rằng không làm… không sao (?). Cũng có thể do nhà thầu báo giá trọn gói cả vật tư và nhân công (khi chưa xem kỹ thiết kế), nay làm đúng thì sẽ chi phí nhiều hơn.


Thái độ làm việc chưa chuyên nghiệp trong thi công, đặc biệt là thiếu tôn trọng thiết kế cũng là một nguyên nhân làm cho thực tế công trình xa rời bản vẽ. Khi có vấn đề, lẽ ra mời kiến trúc sư đến cùng bàn bạc giải quyết, nhưng nhiều anh thi công đã qua mặt thiết kế, tự ý làm theo cách của mình, hoặc tư vấn cho chủ nhà giải pháp. Đương nhiên là đa phần các giải pháp này đều không phải tối ưu, thậm chí rất tệ, vì không ai có thể có cái nhìn tổng quan như vị trí của kiến trúc sư. Thêm nữa là vấn đề đạo đức nghề nghiệp. Thay vì việc phải làm đúng và làm cho thiết kế tốt nhất, thì các nhà thầu thi công hay cố tình chỉnh sửa sao cho dễ, cho nhanh và đỡ tốn kém cho mình. Hậu quả là kiến trúc sư phải đi thanh minh rằng: cái này thiết kế khác, không như thi công…

Trong quá trình thi công, những chuyện sai lệch bản vẽ (không phải do chủ nhà chủ động điều chỉnh) có thể giảm thiểu bằng cách bố trí người giám sát có chuyên môn; song song với việc tác giả thiết kế phải “đảo” công trình thường xuyên để phát hiện và điều chỉnh kịp thời những sai lệch đó.

Và những lý do khách quan khó kiểm soát

Chủ nhà thay đổi, kiến trúc sư vẽ lỗi, thi công làm sai… Đó là những nguyên nhân để kết quả cuối cùng không như dự kiến ban đầu. Nhưng cũng có những lý do rất khách quan mà không thể lường trước nổi, không thể kiểm soát nổi. Chỉ có đến lúc đó mới biết, mới chạm và bắt buộc phải cùng nhau xử lý căn cứ vào tình hình thực tế.

Cách đây vài năm, ở công ty cũ, người viết bài này cùng một vài đồng sự, cộng sự tham gia thiết kế biệt thự của một người nước ngoài ở ngoại thành Hà Nội. Sau khi thiết kế kỹ thuật xong xuôi, chủ nhà buồn rầu tới văn phòng thiết kế thông báo là mới công bố quy hoạch khu vực đó. Đất (dự kiến xây dựng) nhà ông sẽ bị thu hồi khoảng 50% để làm hạ tầng. Dẫu là đất thu hồi có bồi thường, và nhà thì chưa xây, nhưng giấc mơ về ngôi biệt thự đã thành mây khói vì phần đất còn lại quá nhỏ. Và tất nhiên các bản vẽ cũng không còn giá trị để thi công…

Đấy là chuyện của nhà nước, chính quyền. Còn chuyện của dân lại càng rắc rối. Ở những khu dân cư phức tạp về địa hình, giao thông, quan hệ… thì xây nhà là một điều cực khổ. Nhẹ thì càu nhàu phàn nàn, gây khó dễ; nặng thì tố cáo, kiện cáo tùm lum. Kiến trúc sư cũng không thoát nổi mấy sự vụ này. Nào là: “Anh ơi, hàng xóm không cho đưa bancông ra như thế, giờ sao hả anh?”, “Hàng xóm không cho mở cửa sổ to thế, giờ thu nhỏ lại thế nào?”, “Nhà đối diện không đồng ý cục nóng điều hoà nhà mình thổi sang đó…” v.v. Có những chuyện kiến trúc sư phải xắn tay giải quyết, nhưng nhiều chuyện chả liên quan, hoặc không phải trách nhiệm mà chủ nhà cứ ơi ới làm kiến trúc sư điên cả đầu, mất thời gian.

Hoặc có những chuyện nghe cả bi thương lẫn hài hước, tưởng như không liên quan đến chuyên môn mà lại ảnh hưởng nặng – cụ thể là phải sửa đổi thiết kế. Ví dụ như vài chuyện mà người viết bài và các đồng nghiệp đã từng gặp phải: gia đình có người ốm đau bất chợt, phải chi phí nhiều nên cắt giảm kinh phí xây nhà, sửa đổi thiết kế; gia đình làm ăn thua lỗ, cũng thay đổi chủ trương đầu tư xây dựng; có người lại tự nhiên “trúng quả” đúng thời điểm chuẩn bị xây, nên yêu cầu kiến trúc sư làm tất cả mọi thứ xịn hơn thiết kế hiện tại…

Từ bản vẽ đến công trình, từ thiết kế đến thi công… luôn có khoảng cách, luôn sai lệch và không giống nhau. Không nên cho đó là vấn đề tiêu cực, mà nên nắm bắt và kiểm soát nó, giảm thiểu yếu tố tiêu cực và phát huy yếu tố tích cực khi có cơ hội. Kiến trúc, và kiến trúc sư cũng phải thích nghi với các vấn đề xã hội. Đó chính là cuộc sống!


Theo ý đồ tác giả, phía đầu giường có hai dải gạch kính hai bên giường để trang trí và lấy sáng. Tuy nhiên khi thi công, dải gạch kính bên phải đã “soi” vào một nhà hàng xóm và người hàng xóm khó tính này nhất quyết không đồng ý. Chủ nhà vẫn thích phương án thiết kế này, nên tạm thời chiều lòng hàng xóm bằng cách lót xốp phía ngoài và trát bịt lại; rồi chờ một thời điểm thuận lợi nào đó để “bung” ra. 

Dở khóc dở cười: Khi chủ nhà liệu cơm gắp mắm


Thực tế là... thực tế!

Thiết kế đã xong, hồ sơ đã chuyển ra công trường để thi công. Nhưng cũng có những trường hợp kết quả khác với bản vẽ. Không phải chủ nhà tự sửa, cũng không phải bản vẽ chỉ để tham khảo. Lý do là chủ nhà có những nhu cầu mới, hoặc nhu cầu thay đổi nhiều khi là sự xung đột ý kiến giữa các thành viên trong gia đình, mà ý kiến của người thắng cuộc khác với ý kiến thống nhất khi thiết kế. Ý kiến của thầy phong thuỷ cũng có tác động khá nhiều tới chủ nhà, thậm chí có thể làm đảo lộn phương án thiết kế.

Những trường hợp này kiến trúc sư thường phải vẽ lại, hoặc đưa ra tư vấn, giải pháp mới, tuy có mệt và mất thời gian nhưng vẫn được tôn trọng, và quan trọng hơn là vẫn kiểm soát được công trình để đưa ra giải pháp tốt nhất. Có thể lấy ví dụ như thay đổi kích thước dài rộng hay chất liệu cửa, thay đổi kiểu lan can cầu thang, thay đổi hình dáng hay chiều cao một mảng tường trang trí. Trường hợp này cũng hay liên quan đến vấn đề kinh tế, chi phối chủng loại vật liệu. Người viết bài này đã từng phải “xoá sổ” nhiều lần bản vẽ lát sàn (gạch ceramic) với những tính toán décor công phu, chỉ vì sau khi cân nhắc và tham khảo nhiều nơi, chủ nhà đã mạnh dạn quyết định dùng sàn gỗ, chấp nhận chi phí cao hơn (mặc dù ban đầu đã được tư vấn). Hay trường hợp khác, một kiến trúc sư đã vẽ xong chi tiết lan can cầu thang; nhưng chủ nhà đang muốn một sự tối giản, đã đề xuất cùng kiến trúc sư, và họ cùng thống nhất với giải pháp vách kính trong suốt thay cho lan can cầu thang bằng thép – kính – gỗ.

Những thay đổi nhu cầu, ý thích của chủ nhà không hiếm, có thể nó sẽ là yếu tố tích cực để làm cho công trình tốt hơn. Nhưng cũng thật tệ hại nếu chủ nhà không vững lập trường, tham khảo nhiều và thay đổi nhiều nơi nhiều chỗ, thay đổi liên tục. Chuyện này cộng với việc kiến trúc sư kém bản lĩnh, gật đầu chiều theo thì hẳn công trình sẽ bị chắp vá, không còn thống nhất nữa.

Khi chủ nhà liệu cơm gắp mắm

Từ khi kiến trúc sư đặt bút thiết kế cho tới hạng mục thi công cuối cùng của một ngôi nhà kết thúc, thời gian có thể tính bằng năm. Trong thời gian đó có rất nhiều sự thay đổi ở thị trường vật liệu xây dựng và thiết bị. Nếu biến động lớn về giá cả (thường là tăng cao, ít khi giảm), có thể ảnh hưởng không nhỏ tới quá trình và kết quả thi công. Không ít chủ nhà phải liệu cơm gắp mắm rút bớt quy mô, bỏ bớt hạng mục, thay chủng loại vật liệu rẻ hơn cho hợp túi tiền. Kiến trúc sư lại thêm mệt khi chỉnh sửa thiết kế, ít nhiều cũng thông cảm với chủ nhà. Khi thiết kế phần hoàn thiện, đặc biệt là ốp lát hay lựa chọn thiết bị, kiến trúc sư thường dựa trên những mẫu mã ở catalogue do nhà sản xuất đưa ra. Tuy nhiên tới thời điểm thi công, không phải mẫu nào cũng còn. Việc các nhà sản xuất hết hàng, huỷ mẫu là thường xuyên. Lúc đó lại phải chọn một chủng loại vật liệu, thiết bị tương tự, có thể của hãng khác. Tuỳ từng trường hợp cụ thể mà ưu tiên yếu tố nào giống hoặc gần giống với thiết kế ban đầu như chất liệu, kích thước, màu sắc…

Cũng có khi vào thời điểm thiết kế, chưa có loại vật liệu hay giải pháp này. Nhưng nó lại xuất hiện trước khi thi công hạng mục đó, với những ưu điểm vượt trội. Và có thể chính kiến trúc sư sẽ chủ động tư vấn cho chủ nhà sử dụng loại vật liệu/ thiết bị hay giải pháp mới thay thế thiết kế ban đầu.


Mặt bằng bể bơi ở thiết kế ban đầu có hình chữ nhật, nhưng khi thi công kiến trúc sư đã chủ động điều chỉnh thiết kế sang một hình cong tự do và mềm mại hơn.

Dở khóc dở cười: Khi chủ nhà làm “đạo diễn”


Từ bản vẽ đến công trình là một khoảng cách không hề nhỏ. Ai làm thiết kế cũng biết điều này. Công trình trong quá trình thi công cho đến khi hoàn thiện ít nhiều đều có sự điều chỉnh thay đổi không giống như thiết kế ban đầu. Thực tế không đúng như bản vẽ, đó là một… thực tế! Dù không muốn ta cũng phải chấp nhận ở một mức độ nào đó. Khách quan mà nói, không phải lúc nào việc thay đổi so với thiết kế ban đầu cũng là tiêu cực hay không tốt. Trong rất nhiều trường hợp sự thay đổi đó làm cho công trình tốt hơn. Điều quan trọng nhất của kiến trúc sư là phải lường trước và kiểm soát được những sự thay đổi thiết kế.

Khi chủ nhà làm “đạo diễn”

Khi bắt đầu khởi động chuyện xây nhà, nhiều ông chủ bà chủ đều không biết phải làm như thế nào để từ mảnh đất với những kích thước như thế có thể đặt lên đó một ngôi nhà với những yêu cầu, nhu cầu của chính mình đề ra. Loại trừ những trường hợp chủ nhà tự vẽ, tự xây (với những bản vẽ đơn giản, yêu cầu công năng không quá khó) thì việc mời kiến trúc sư là điều cần thiết. Sau quá trình tư vấn, lên phương án sơ bộ, rồi triển khai thiết kế kỹ thuật là giai đoạn thi công.

Nếu như ban đầu, chủ nhà không biết bắt đầu từ đâu, mọi suy nghĩ, nhu cầu không được cụ thể hoá để nhìn thấy (bản vẽ), thì sau khi cầm hồ sơ thiết kế trong tay, mọi vấn đề đã sáng tỏ hơn nhiều. Nói cách khác, kiến trúc sư là người đã khai thông sự bế tắc ban đầu đó. Và ngay sau đó, chuyện không vui hay xảy ra là chủ nhà sẽ tự ý điều chỉnh trên cơ sở hồ sơ đã có trong tay. Việc thay đổi này có thể ở nhiều mức độ khác nhau, cho nhiều kết quả khác nhau, xấu nhiều hơn là tốt. Bản vẽ phương án kiến trúc, thậm chí cả bản vẽ kỹ thuật thi công khi đó chỉ có chức năng… tham khảo. Dù là chủ nhà đã trả thiết kế phí hay chưa, thì việc yêu cầu chủ nhà làm đúng bản vẽ không dễ, vì thiếu hành lang pháp lý cho kiến trúc sư cùng nhiều vướng mắc khác về mặt xã hội. Nhưng ngược lại, khi bản vẽ có vấn đề, nhiều khi kiến trúc sư lại bị chủ nhà “hành” đến đau đầu.

Chuyện chưa hết. Nếu như chủ nhà cầm bản vẽ, tự điều chỉnh và “đạo diễn” trong quá trình thi công, gạt vai trò của kiến trúc sư và những giá trị chuyên môn, pháp lý của bản vẽ ra ngoài, thì kiến trúc sư… càng nhàn, dẫu có buồn. Bi kịch hay xảy ra ở chỗ: khi chủ nhà tự điều chỉnh có vấn đề không giải quyết nổi, lại gọi kiến trúc sư. Lúc đó quả thật là kiến trúc sư và cả chủ nhà đều… bỗng dưng muốn khóc!
Một thiết kế lan can cầu thang sử dụng trụ thép, kính và tay vịn gỗ. Thực tế chủ nhà và kiến trúc sư đồng thuận đổi sang vách kính toàn bộ để cho thoáng hơn.

Tuổi trẻ và đoạn đường đầu đời


”” Dành cho bạn, cho tôi và …
Mình tin chắc rằng đã hơn một lần bạn nghe về tuổi trẻ, từ những người lớn. Như tuổi trẻ này chỉ đến một lần mà thôi, cuộc đời chỉ có một lần mà thôi. Lựa chọn là của bạn. Quyết định là của bạn. Nhưng làm sao để sống không phí hoài tuổi trẻ.

Những lời nói đó là những lời chia sẻ chân tình của những người đã đi qua, sống cùng tuổi trẻ của họ và giờ đang ở bên kia của cuộc đời. Nhưng lời nói hoa mỹ, mà không có một lý luận cụ thể rõ ràng nào thì khó mà thuyết phục người khác. Đặc biệt là con người thường có tính ì. Như mình, mặc dù mình biết là nếu bước ra khỏi vùng an toàn thì sẽ khám phá được nhiều điều hơn, nhưng mình thường vẫn chọn cách sống cùng vùng an toàn.

Như thể bước một bước ra mình sẽ không thụt lùi lại được.

Mình biết nhiều người bạn của mình vẫn mong muốn có một cuộc sống tự do. Không phải theo những gò ép của gia đình hay những người xung quanh mà sống đúng với đam mê của mình. Dĩ nhiên thì ba má luôn mong điều tốt cho con, nhưng đôi khi, những người xung quanh vì quá thương mình mà gò ép mình vào một con đường mình không thích (dù con đường đó bằng phẳng và an toàn hơn). Lúc đó, chọn rẽ sang một hướng khác đã là một can đảm rồi. Đừng nói đến việc sống cùng đam mê.

Cũng như nhiều người nói sau khi ra trường đi làm vài năm, họ sẽ dành dụm tiền để khởi nghiệp. Nhưng mà khi đó, họ đã quen với việc nhận tiền ổn định và còn nhiều mối lo hơn là bây giờ. Có thể họ còn phải nuôi sống cả gia đình, vợ con, vân vân và vân vân. Khi đó, chấp nhận buông bỏ và rẽ ngang đã là một sự can đảm. Không mấy người có thể làm được điều đó.

Nên có lần, mình nói với một đứa bạn là nếu muốn khởi nghiệp, hãy làm từ bây giờ. Bây giờ bạn không mất gì cả, nhưng cái bạn có là khát khao và cả tuổi trẻ nữa. Những thứ không thể quy đổi ra tiền, nhưng là động lực rất lớn để bạn bước đi.

“Tuổi trẻ và khát vọng”, mình vẫn ấp ủ được nói trước đám đông như vậy. Về việc theo đuổi đam mê và bước ra vùng an toàn của mình.

Như mình trước đây, sống trong cái kén quá lâu ngày nên ngại rủi ro, ngại làm điều mới. Đến khi đời nó xô đẩy mình ra khỏi sự an toàn, bắt mình phải bước đi, bắt mình phải nhìn nhận mọi thứ khắc nghiệt hơn và bắt mình phải thử và làm những điều mình đã ấp ủ từ lâu mà không dám làm (vì ngại rủi ro, dĩ nhiên) thì mình mới nhận ra bao năm tháng mình đã sống hoài thế nào.

Nghe thì chắc triết lý, nhưng mình vẫn mong thấy mọi người sống cùng đam mê của bản thân. Chỉ có như vậy, bạn mới mãi là bạn, vì bạn đang sống cùng niềm khao khát của chính mình.

Tuổi trẻ thì không lấy lại được. Sức khoẻ cũng vậy. Một khi đã bệnh xuống, bạn không biết bao giờ có thể đứng dậy được. Nhưng niềm tin là cái có thể tự tìm lấy. Bằng cách theo đuổi đam mê, bằng cách sống cùng những ước mơ và biến những ước mơ thành hiện thực.

“Bạn chỉ có một cuộc đời để sống” – đó là cái câu chình hình ngay trên màn hình của mình. Và mình chọn sống cùng đam mê.

Hãy cứ đam mê, hãy cứ dại khờ



Hãy bắt đầu một cách thực tế, và tôi thích câu nói của ông vua nghệ thuật Bình dân (POP) Andy Warhol:

“Good business is the best art.” - “Những thương vụ tốt chính là nghệ thuật hàng đầu”


Tôi quan niệm tất cả mọi ngành nghề đều ẩn chứa sáng tạo, khoa học, đam mê mà không chỉ thiết kế, hay nghệ thuật mới có. Bất cứ ngành nghề nào cũng phải trải qua học tập, và các kinh nghiệm thực tế.


''Bạn chỉ thấy một ngành nghề tuyệt vời cũng như khó khăn chỉ khi bạn dấn thân vào nó và tìm mọi cách tìm hiểu nó sâu nhất có thể.''


Mỗi người trong chúng ta đều có một công việc trong guồng máy này, và một cách tâm linh, tôi không nghĩ mình có quyền lựa chọn. Và nếu thời gian trở lại và tôi sống bằng một nghề khác – Một thợ sửa xe máy chẳng hạn. Tôi vẫn sẽ tìm tòi, sáng tạo quyết tâm học hỏi và hoàn thiện kỹ năng của mình để phục vụ xã hội.


So sánh một công việc dầu mỡ với một công việc ngồi máy lạnh với con chuột chỉ là thiển cận. Mỗi công việc đều đóng góp những giá trị to lớn cho xã hội, và tất cả đều phải cám ơn lẫn nhau vì chúng ta đang cố gắng làm thật tốt công việc của mình.

Bạn phải học cách yêu công việc hiện tại của mình, trước khi so sánh với công việc của người khác. Chả phải Steve Jobs đã hâm mộ câu nói: 

"Hãy cứ đam mê, hãy luôn dại khờ"

Đây không phải câu nói dành cho nghề thiết kế, nó dành cho mọi nghề nghiệp vì bạn phải có đam mê với công việc của mình, và hãy "dại khờ" khi ai đó so sánh dầu mỡ và máy lạnh.

Phía sau Apple không phải Steve Jobs hay Jonathan Ivy mà là Steve Wozniak – người cương quyết chỉ sống và làm việc như một kỹ sư máy tính, nhưng thành công của Apple luôn phải nhắc tới ông.

Bài viết không có một câu trả lời đầy đủ cho bạn, nó chỉ có tính tham khảo với những bạn đang phân vân giữa công việc này và công việc khác.

Tôi cũng không nói về những mặt hay mặt đẹp, mặt được của nghề thiết kế để kích thích bạn. Vì tất cả những gì hào nhoáng nhất đều là những gì dễ thấy nhất. Phía sau tấm màn là thứ bạn cần quan tâm khi quyết định chuyển qua nghề Thiết kế.

Đam mê là điều quan trọng, và với bất cứ nghề nghiệp nào bạn dấn thân, chỉ cần đam mê, bạn sẽ có tất cả.

Cây xanh trong kiến trúc

Khi cải tạo và xây dựng đô thị, phải hết sức giữ gìn và tận dụng những cây sẵn có, tổ chức hợp lí cảnh quan chung quanh các công trình xây dựng, các khu nghỉ ngơi. Việc tổ chức, bố trí cây xanh không những cần chú ý đến yêu cầu thẩm mĩ cao mà còn phải tạo nên môi trường tiện nghi và trong lành. Trong cách bố cục, phải dựa vào quy luật phát triển của tự nhiên để khôi phục thế cân bằng sinh thái đã bị phá vỡ do tác động của con người. Đi đôi với kế hoạch trồng cây xanh, phải có biện pháp bảo vệ cây mới trồng.
Căn cứ vào điều kiện khí hậu khác nhau, người ta đã nghiên cứu tiêu chuấn cây xanh cho từng vùng khí hậu (nóng, ấm, ôn hoà, lạnh). Tông diện tích cây xanh sử dụng công cộng và sử dụng trong khu nhà ơ tính cho một đầu người ở vùng khí hậu nóng là 45 – 50m2 trong khi tiêu chuẩn ở vùng khí hậu lạnh là 22 – 25m2.
Từ bao đời nay, trong lối sống gần gũi với thiên nhiên của người dân nước Việt, cây xanh gắn bó mật thiết với từng ngôi nhà, thôn xóm. Thiên nhiên nhiệt đới là điều kiện để đất nước ta bốn mùa xanh tốt. Màu xanh trên đất nước ta, tuy vậy, chưa nhiều đâu. Đất nước Liên Xô cũ rộng lớn, tuy thuộc xứ hàn đới mà chiếm tới 1/5 tài nguyên rừng trên thế giới với 769 triệu hecta. Những nước nổi tiếng về cây xanh như Canada (240 triệu ha), Mỹ (218 triệu ha), Thuỵ Điển (36 triệu ha), Phần Lan (25 triệu ha)… mà vẫn còn chưa thoả mãn được nhu cầu khiến chúng ta càng thấy có trách nhiệm trong việc làm “xanh tươi” đất nước cả về lượng lẫn chất.
Quan niệm truyền thống của nhân dân ta đối m tiện nghi nhiệt thể hiện ở nhiều câu phương ngôn như “Nhà sạch thì mát” hoặc “Nhà cao cửa rộng”… Hệ quả trong câu thứ hai này hẳn đã rõ, cũng là được mát. Ở xứ nóng, mát là đặc trưng của cảm giác tiện nghi nhiệt.

Đừng trách


Có những tình yêu tự đặt ra cho mình những giới hạn 
có những yêu thương từ chối ta như thể ta không hề xứng đáng 
nên đừng trách… 

Là định mệnh ngẫu nhiên chọn ta giữa muôn triệu người để thử thách 
tin một người ở trong tim như ta đã từng cố chấp 
tin một nụ hôn duy nhất ở giữa trời và đất 
tin một ánh mắt mà nếu thiếu ta trong nhãn cầu sẽ cô độc 
tin cả vào những tháng ngày ta nâng niu trên tay chỉ toàn là ngờ vực 
bởi vẻ đẹp của những giấc mơ… 

Chúng ta có thể đã sống đúng cuộc đời của những người trú mưa 
tìm thấy một mái hiên rồi đứng chung lặng lẽ 
thỉnh thoảng hỏi thăm nhau - nếu lạnh thì nép thêm vào một chút nhé? 
thỉnh thoảng cầm tay nhau - cho khác với những người xa lạ 
thỉnh thoảng trách một lời - lúc cơn mưa bạt thêm vào lòng một chút gió 
rồi thì nắng lên ở đâu đó ngoài phố 
chúng ta mỗi người chỉ để lại được dấu chân… 

Đừng trách 
khi ta đến trong cuộc đời này với hình hài mà ta ước mong 
mỗi ngày qua đều nhận ra không có gì là trọn vẹn 
nhưng ta đã yêu thương theo cách những gì con người ta có được 
chọn một con người để sẻ chia phần tâm hồn sâu thẳm nhất 
tuyệt đối không tin vào những bất trắc 
cho đến khi… 

Điều đáng sợ trong tình yêu không phải là lúc con người ta yêu thương đã mất đi 
mà chính là tình yêu ấy không hề giống như ta tưởng tượng 
con người ấy không hề giống như ta vẫn biết 
trái tim ấy không hề giống như trái tim ta nằm bình yên trong ngực 
và ta quặn đau… 

Đừng trách 
nếu ta tự nhủ mình vẫn tin vào phép màu 
khi ai đó không chọn lựa ta nghĩa là ta thuộc về một chọn lựa khác 
nghĩa là từ giây phút này bàn tay ta cần nắm còn đang ở phía trước 
nghĩa là tình yêu trong ta chỉ mới bắt đầu cuộc hành trình dài được vài bước 
nghĩa là nỗi cô đơn này là vực sâu cần thiết 
phải một lần được gieo xuống 
trong gió mưa… 

Rồi chúng ta sẽ mỉm cười với cái gọi là ngày xưa 
làm thế nào biết trước đúng hay sai để mà lo lắng 
ta chỉ đủ bao dung khi đi qua được oán hận 
nhìn người mình yêu thương nay sống một cuộc đời với người khác 
như một niềm vui… 

Sao không cho ta thêm một cơ hội để định mệnh giúp ta gặp đúng một con người?

Thơ (nguyễn Phong Việt)

Câu chuyện về Bút chì và Cục tẩy!


Bút chì: Con xin lỗi !
Cục tẩy: Vì cái gì thế, con yêu ? Con có làm gì có lỗi đâ…u !
Bút chì: Con xin lỗi vì mẹ phải chịu đau đớn vì con. Bất cứ khi nào, con phạm phải sai lầm, mẹ lại luôn ở đó sửa sai giúp con. Nhưng khi mẹ làm điều đó, mẹ lại làm hại chính mình. Cứ mỗi lần như thế, mẹ lại ngày càng bé hơn.
Cục tẩy: Điều đó đúng ! Nhưng bé ơi, mẹ chẳng phiền đâu. Con nhìn xem, mẹ được tạo ra vốn để làm việc này mà. Mẹ được tạo ra để giúp con bất cứ khi nào con phạm phải sai lầm. Mặc dù mẹ biết ngày nào đó mẹ sẽ mất đi và con sẽ thay thế mẹ bằng người khác nhưng mẹ vẫn rất vui với những gì mẹ đã làm. Vậy nên, đừng lo lắng nữa nhé ! Mẹ ghét nhìn thấy con buồn lắm !

Nhân trắc học trong thiết kế kiến trúc và nột thất

Bất kể công trình lớn nhỏ, được thiết kế theo kiểu nào cũng phải căn cứ vào nhân trắc, đặc biệt trong nội thất. Kích thước của đồ nội thất gắn với một khái niệm "tỷ xích" (mối tương quan giữa kiến trúc và người).
Trong nhà luôn cần một tỷ xích thích hợp và tỷ xích gần gũi. Theo thống kê nhân trắc học, nam có chiều cao là 175 cm và mức trung bình là 164 cm, còn nữ có chiều cao khoảng 163 cm, với mức trung bình là 155 cm.

Tay với (người giơ tay ngang) của người Việt Nam: tương ứng với nam là 82,5 cm - 94 cm và nữ khoảng 77,8 cm - 83 cm. Thế người của con người Việt Nam có chiều cao thích hợp của nam là 45,5 cm và 43 cm. Còn nữ là 40,4 cm và 39,1 cm.

Chiều cao trung bình ở các nước Anh và Mỹ gần đây theo thống kê là 175,26 cm. Chiều cao phụ nữ thường thấp hơn 5%. Kiến trúc sư nổi tiếng thế giới Le Coocbuydie đã tìm ra tỷ lệ vàng cho người có chiều cao 1,83 m và 1,72 m. Tỷ lệ vàng (Modun) của ông là những chuỗi số liên quan đến con người và đến kích thước đồ vật.
Kích thước đồ gỗ hiện đại ra đời từ những kích thước của con người đo được ở trên. Quy cách đồ gỗ có thể chia làm 3 loại: đại, trung, tiểu. Lựa chọn đồ gỗ là lĩnh vực tinh tế, không thể đánh đồng sự sang trọng với kích thước lớn nhỏ. Tùy vào diện tích của nhà và điều kiện mà bố trí phù hợp.

Kích thước của đồ nội thất loại lớn: Đi văng: 220 × 80 cm; Salon: 80 × 80 cm; bàn Salon: 60 × 130 cm; bàn làm việc: 80 × 150 cm.

Ghế làm việc: 50 × 50 cm. Bàn tròn để ăn: đường kính 90cm với 4 ghế 55 × 60 cm; bàn ăn bầu dục 8 ghế cạnh dài 180cm, cạnh ngắn dài 140cm; bàn ăn bầu dục 6 cạnh dài: 140cm, cạnh ngắn dài 120cm; bàn ăn hình chữ nhật 8 ghế: 80 × 180cm (mỗi ghế 45 × 45cm).
Giường đôi: 200 × 200 cm (cộng với 2 tủ nhỏ đầu giường 45 × 55 cm); giường một: 200 × 100cm; giá sách, tủ tường: 35 × 180 cm; 45 × 200 cm, 65 × 180 - 220 cm. Bồn tắm nằm 75 cm × 170 cm, bồn tắm ngồi 75 × 110 cm.

Mỗi công trình lớn, nhỏ đều phải tuân theo một tỷ xích nhất định. Kích thước của nội thất loại trung bình hoặc nhỏ: Đi văng: 200 × 80 cm và 190 × 80 cm; ghế tiếp khách: 60 × 80 cm (cao 32 - 40 cm); bàn tiếp khách: 30 × 50 cm và 50 × 100 cm; bàn làm việc: 70 × 120 cm và 70 × 140 cm (cao 72 - 76cm).

Giường đôi: 120 × 190 cm và 140 × 190 cm (cao 35, 40, 45 cm); giường một: 75 × 190 cm. Bàn nhỏ để cạnh giường: 40 × 40cm. Giường trẻ em 60 × 120 cm (cao 45 cm, dùng cho trẻ em 3-4 tuổi).

Tủ tường, giá sách, tủ quần áo: 35 × 80 cm, 35 × 120 cm, 50 × 120 cm, 55 × 180 cm, 60 × 240 cm (cao 180, 200, 240 cm).